[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại / Chương 17: Alpha là một kẻ kỳ thị đồng tính
[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại
  • Kim Taehyung sẽ không nói bản thân đang đau lòng, chỉ hơi buồn một chút mà thôi. Buồn vì cái giá được ở bên hắn trong một khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, chính là bản thân nỗ lực bỏ công bỏ sức giúp hắn tặng quà làm bạn gái vui. Không ngờ cậu cũng có ngày lâm vào hoàn cảnh oái oăm như vậy.
  • Cùng bạn học phụ dọn dẹp xong cũng đã hơn mười giờ tối, thời tiết cũng bắt đầu trở lạnh, Kim Taehyung biết bản thân cần trở về ký túc xá. Chậm chạp bước lên cầu thang dưới ánh đèn chập chờn, cậu chìm vào dòng suy nghĩ miên man, lại không để ý trong góc tối có người đang dõi theo cậu. Đến khi đặt chân trước cửa phòng, đút chìa khóa vào ổ và chuẩn bị mở cửa đi vào, không biết từ đâu ra một bàn tay bịt lấy miệng cậu, tay kia xoay người đẩy cậu một cái rõ đau đập vào tường.
  • Kim Taehyung vì đau mà rên khẽ, lén lút nhìn người đứng trước mặt, hóa ra là Jeon Jungkook. Cậu thở khẽ, thầm tưởng mình chọc phải tên du côn nào.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Rốt cuộc tại sao cậu lại làm vậy?
  • Nghe được giọng điệu không kiên nhẫn của hắn, Kim Taehyung khó hiểu hỏi vặn lại.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Ý cậu là sao?
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Tôi hỏi cậu về chuyện tối nay, tại sao cậu lại yêu cầu tôi thơm má cậu? Tại sao lại dễ dàng đồng ý cho tôi lợi dụng cậu, đến khi nhận được phần thưởng tôi giành lấy hộp nhạc kia, cậu cũng không phàn nàn?
  • Hóa ra hắn cũng biết hành vi thô lỗ của bản thân, còn về chuyện thơm má ấy… Kim Taehyung kiễng chân lên, dứt khoát dùng hai tay cố định bả vai của hắn, chuẩn xác ngay môi hắn hôn chụt một cái.
  • Jeon Jungkook kinh ngạc quên mất phải chống cự, cứ đứng yên để cho Kim Taehyung chạm vào môi, đến khi cậu thôi không hôn nữa, hắn mới hồi thần lại đẩy cậu ra, cả lưng đập vào tường đau đớn dữ dội. Ánh mắt không thể tin được xen lẫn phẫn nộ, cứ thế trong hai phút cậu đứng nhìn hắn chà xát môi, như thể môi cậu thực bẩn không đáng tiếp xúc lên môi hắn vậy. Lau một hồi mới nhận thấy ánh mắt ái ngại của cậu, hắn biết bản thân cư xử hơi quá, chỉ liếc cậu một cái không nói không rằng rồi bỏ đi.
  • Kim Taehyung nhìn hắn trở về phòng, cậu tựa người lên tường rồi nhìn vào ánh sáng chập chờn của đèn hành lang, thầm thở dài ảo não, tự hỏi bản thân sao lại vội vàng đến như vậy, chưa kịp tỏ tình đã bị hắn chán ghét.
  • Sau ngày hôm đó, Kim Taehyung cũng không vì sự việc khó xử kia mà cắt đứt mối quan hệ với phòng 1306. Chuyện nào ra chuyện đó, chuyện cậu thất tình không liên quan đến tình bạn khó lắm mới gầy dựng được với họ.
  • Kim Taehyung thấy Jeon Jungkook ở trong phòng cũng chẳng tỏ vẻ gì, như thể việc cậu hôn môi hôm qua chỉ như gió thổi mây bay, một chút cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của cậu.
  • Ngược lại, người mất tự nhiên lại là Jeon Jungkook.
  • Rõ ràng hắn nên nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ, coi cậu như chất thải dơ bẩn mà né tránh. Nhưng không, khi chạm mắt với cậu, hắn lúng túng xấu hổ, luôn kiếm cớ có việc bận để trốn ra ngoài, có khi cảm nhận cậu đang nhìn chằm chằm hắn sẽ cứng đờ người không nhúc nhích. Mọi người trong phòng đều bảo dạo gần đây hắn có chuyện gì muộn phiền lắm, nhưng mấy ai biết được nguồn cơn đều do cậu.
  • Hừ, tên trai thẳng ngốc nghếch!
  • Nhờ hành động không tự nhiên đến buồn cười của Jeon Jungkook, nỗi buồn do thất tình của cậu cũng phần nào vơi bớt. Một ngày nọ cũng như bao ngày khác, sau khi ăn cơm tối xong cậu liền theo thói quen sang phòng bên cạnh gõ cửa, nhưng đập cửa vài lần chẳng thấy ai ra tiếp. Cậu cảm thấy kỳ lạ, bình thường bây giờ học sinh nên ở trong phòng học bài ôn thi, lười lắm là chơi game, đọc truyện,… Chẳng lẽ mới bảy giờ mà bọn họ đã leo lên giường đi ngủ?
  • Kim Taehyung trong lúc đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ, cánh cửa vốn dĩ đang đóng lại được mở ra, bên trong phòng tối om. Trước mặt cậu là Jeon Jungkook đang choàng chăn kín mín với ánh mắt lừ đừ, mơ màng, thêm gương mặt đỏ bừng đầy khả nghi. May mắn cậu là beta không thể ngửi được mùi của alpha hay omega, nếu không ngay tại thời điểm này cậu sẽ chết ngạt vì mùi tin tức tố quá nồng.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Sao cậu lại ra mở cửa? Mọi người đâu?
  • Kim Taehyung thấy Jeon Jungkook ra mở cửa chứ chẳng phải người khác, cậu cảm thấy hơi kỳ lạ, nhìn tình trạng hiện giờ của hắn cũng thật bất thường… trông không minh mẫn như mọi ngày.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Cậu… bị bệnh hả?
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    ...
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Ừm, nếu bị bệnh vậy nghỉ ngơi cho tốt nha. Không làm phiền cậu nữa, tôi về trước
  • Kim Taehyung vốn dĩ không phải người tốt, người nào làm tổn thương đến tinh thần của cậu, cậu sẽ có cách trả thù. Giống như bây giờ vậy, cậu biết hiện giờ Jeon Jungkook không có người chăm sóc, nhưng thế thì sao cơ chứ, cậu chỉ giúp trừ khi hắn mở miệng cầu xin cậu.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Khoan đã...
  • Jeon Jungkook kéo tay cậu lại, hắn thở từng đợt dồn dập khổ sở, ánh mắt trở nên u tối nguy hiểm.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Làm sao?
  • Kim Taehyung khó hiểu hỏi.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Tôi… đến kỳ phát tình…
  • Jeon Jungkook khó khăn phun ra từng chữ.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Cậu đã uống thuốc ức chế chưa?
  • Kim Taehyung nhận thấy đây không phải là cảm mạo bình thường, nếu hắn không uống thuốc ức chế kịp thời có lẽ sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.
14
Chương 17: Alpha là một kẻ kỳ thị đồng tính